Tháp Cánh Tiên (còn gọi là Tháp Đồng) là một biểu tượng văn hóa Chăm độc đáo, tọa lạc tại thôn Nam Tân, xã Nhơn Hậu, thị xã An Nhơn – cố đô Đồ Bàn xưa, cách Quy Nhơn khoảng 25–28 km về phía Bắc. Xây dựng vào cuối thế kỷ XI – đầu thế kỷ XII thời vua Chế Mân, ngôi tháp này là minh chứng tiêu biểu cho phong cách kiến trúc Bình Định với sự giao thoa từ trường phái Khmer, đặc biệt thể hiện qua việc sử dụng gạch kết hợp đá sa thạch chạm khắc công phu.
Điểm đặc biệt của tháp Cánh Tiên là phần phía trong các cột ốp tường được ốp kín bằng các phiến đá sa thạch chạm khắc hoa văn dây xoắn. Ngôi tháp được tạo dáng thanh thoát nhưng trang nghiêm, tháp có 4 tầng thu nhỏ về phía trên, tầng nào cũng có 4 tháp góc trang trí, mỗi góc lại có những tầng nhỏ, tạo dáng lá lật nhỏ dần về phía trên tạo cảm giác như cánh chim đang bay, từ vai tháp trở lên, 4 phía đều giống như cánh tiên bay lên nên được gọi là tháp Cánh Tiên. Tháp được xây dựng vào thời vua Chế Mân nên có truyền thuyết cho rằng: đây là ngôi tháp vua Chế Mân dành tặng hoàng hậu Paramecvari tức Huyền Trân công chúa, người con gái Việt cao quý đã cùng ông kết mối lương duyên lịch sử. Tháp được Bộ Văn hóa - Thông tin xếp hạng di tích Kiến trúc Nghệ thuật năm 1982.