Làng nghề bánh tráng nước dừa Tam Quan, tọa lạc tại phường Tam Quan Nam, thị xã Hoài Nhơn, cách Quy Nhơn khoảng 35–40 km về phía Bắc, nổi tiếng là "thủ phủ dừa" của miền Trung. Đây là nơi sản sinh ra loại bánh tráng đặc trưng làm từ gạo trộn nước cốt dừa, xác dừa, mè, tiêu, hành tím và chút muối, mang đặc trưng dân dã nhưng rất đậm đà bản sắc địa phương.
Nguyên liệu làm bánh gồm: Bột gạo, bột mỳ, hành, tỏi, tiêu, ớt, nước cốt dừa và cơm dừa nữa. Từ chiều hôm trước, cơm dừa đã được tách ra khỏi vỏ sẵn, ớt cũng đã được làm sạch… Đầu tiên là rửa thật sạch cơm dừa rồi đưa vào máy nghiền nhỏ cùng các nguyên liệu khác như hành, tiêu, muối, ớt, vừng. Sau đó, đưa nguyên liệu hỗn hợp vào nồi bột, cho thêm nước cốt dừa vào, rồi khuấy đều. Đợi khi nhiệt độ lò đủ nóng, người tráng bánh ngồi lên bệ, đổ và cho ra những mẻ bánh đầu tiên kịp lúc trời hửng nắng, mang đi phơi.
Công việc của buổi chiều là thu các tấm phên bánh tráng phơi. Bánh được chỉnh sửa rồi gói lại, đem bỏ cho các mối buôn. Tiếp đó là chuẩn bị nguyên liệu cho ngày hôm sau. Cơ sở sản xuất của anh Trần Thanh Bình hiện có 4 lao động, bắt đầu làm việc từ 5 giờ sáng đến 17 giờ cùng ngày, có thể cho ra lò 1 thiên bánh (1.000 chiếc).
Nghề làm bánh tráng nước dừa cũng lắm nhọc công. Không chỉ phụ thuộc vào bàn tay khéo léo của người làm bánh, bánh ngon hay không còn phụ thộc vào thời tiết. Anh Trần Thanh Bình cho hay: Khi trời nắng đều thì làm bánh rất thuận, chứ hôm nào mà nắng quá thì bánh giòn quá, không ngon; trời mưa thì coi như bỏ mất nồi bột.
Cách làm bánh tráng của người Tam Quan xem ra về cơ bản cũng giống như cách làm bánh tráng ở các nơi khác. Điều làm nên sự khác biệt chính ở nguyên liệu làm bánh. Để bánh tráng có hương vị ngon, bột mì phải được lọc bỏ hết chất chua; dừa phải già đủ độ, dày cơm để cho ra nước cốt béo ngậy. Ngay gia vị cũng được người làm bánh tỉ mẩn lựa chọn. Chẳng như, hành là loại củ nhỏ, thơm, độ cay, mặn, ngọt được gia giảm vừa đủ, để khi nướng, chiếc bánh gặp lửa, phồng lên, mùi hành phi quyện với mùi béo của mè, của nước cốt dừa, của tiêu tạo nên hương vị rất riêng, kích thích vị giác.
Ngày nay, làng nghề không chỉ sản xuất phục vụ tiêu dùng mà còn trở thành điểm du lịch trải nghiệm, nơi du khách có thể tham quan, thưởng thức trực tiếp bánh nóng sốt vừa ra lò, tìm hiểu cách làm truyền thống và mua về làm quà. Luồng sinh khí mới cũng được thổi vào làng nghề nhờ các đề án phát triển làng nghề từ chính quyền địa phương nhằm bảo tồn bản sắc, cải thiện hạ tầng và phát triển du lịch cộng đồng.