Bản Phùng được thành lập từ năm 1994, là một xã phía Tây của huyện Hoàng Su Phì (Hà Giang), cách trung tâm huyện khoảng 30km về phía Tây Bắc. Nơi đây được biết đến với những ruộng lúa bậc thang trùng điệp giữa mây khói vùng cao. Ruộng bậc thang ở Bản Phùng gắn với văn hóa lịch sử lâu đời của người dân tộc La Chí, Tày, Nùng nơi đây.
Xã Bản Phùng có trên 120ha ruộng bậc thang trải dài rộng và đẹp nhất so với các xã còn lại. Mây ở Bản Phùng không dày đặc, chỉ lãng đãng giăng ngang đầu núi, thoắt ẩn thoắt hiện. Du khách sẽ được tận mắt nhìn thấy mây khói lan tỏa, cả bản làng như đang bồng bềnh trôi. Những mái nhà nhỏ giữa các tầng lớp ruộng pha đủ sắc màu, tạo cảm giác yên bình cho những ai đến đây.
Thời điểm Bản Phùng nên thơ cũng như rạng rỡ nhất có lẽ chính là khi vào mùa lúa chín. Lúc này, cả bản làng lại ngập tràn trong sắc vàng, lại càng thêm sặc sỡ dưới ánh nắng mặt trời vùng cao. Cả thung lũng trở nên lấp lánh màu của sự no ấm, màu của mùa gặt của người dân địa phương. Tuy nhiên, bạn cũng đừng xem mùa lúa chín ở Hà Giang cũng là mùa lúa ở Bản Phùng nhé! Bởi vì lúa ở Bản Phùng mọi năm sẽ đều chín sớm hơn những nơi khác. Bạn nên đến đây vào khoảng đầu đến giữa tháng Chín để có thể thấy được cả đồng lúa chín vàng ươm chưa được thu hoạch. Còn nếu đến quá muộn thì người dân đã thu hoạch xong hết lúa, cả cánh đồng sẽ chỉ có mỗi màu xám đen của bùn đất. Chẳng mấy lãng mạn hay mộng mơ đâu. Ngoài ra, bạn cũng tránh đi vào những tháng mùa mưa. Lúc này không những đường trơn trượt, khó đi mà nguy cơ đá lở cũng rất lớn, cực kỳ nguy hiểm để đi phượt đường đèo.
Ruộng bậc thang của Hoàng Su Phì được công nhận là di tích cấp quốc gia vào năm 1993. Tuy nhiên, vì còn khá nhiều khó khăn trong đường xá cũng như xa xôi nên du lịch nơi đây không quá phát triển rầm rộ như những khu vực khác. Du khách phải đi qua nhiều con dốc ngoằn ngoèo, những khúc cua hiểm trở mới có thể đến được đây. Chính vì thế, mọi người thường hay kháo nhau rằng: “Nhất Su Phì, nhì Bắc Mê”.
Đặc sắc nhất tại Bản Phùng Hà Giang chắc chắn là những thửa ruộng bậc thang vào mùa lúa chín. Lúc này cả một vùng trời thung lũng đều nhuộm một màu vàng ươm của lúa chín rũ. Nếu may mắn hoặc có tính toán từ trước thì bạn sẽ đến được tay vào lúc lúa chín đẹp nhất về người dân vẫn chưa thu hoạch. Đứng từ trên cao bạn sẽ thấy một bức tranh thiên nhiên sinh động với những thửa ruộng bậc thang lắp ló sau màn mây nhàn nhạt, thấp thoáng là những mái nhà gỗ. Quả không hổ danh là một trong những Di sản quốc gia về ruộng bậc thang ở Hoàng Su Phì. Tất cả đều do một tay người dân La Chí ở đây tạo nên đó nha. Đặc biệt hơn, trên những đoạn đường có tầm nhìn ra ruộng bậc thang đẹp như Bản Péo, bản Luốc, Tả Sử Choong, bản Nhùng, người dân sẽ dựng một chiếc chòi nhỏ để bạn có thể ra đó ngắm cảnh và hoàn toàn miễn phí. Cực kỳ đáng yêu phải không nào?
Khác với nét mềm mại, lãng mạn như ruộng bậc thang ở Mù Cang Chải, Y Tý… thì ở Bản Phùng lại xưa cũ, và hùng vĩ hơn nhờ nằm trên ngọn núi cao, điểm chấm xung quanh là những ngôi nhà sàn độc đáo của người dân.
Nếu đến Bản Phùng để săn mây thì không phải là một sự lựa chọn lý tưởng bởi vì mây ở đây không dày như ở Tà Xùa hay Y Tý mà chỉ mỏng như tấm khăn voan huyền ảo. Ấy vậy mà khi chúng bao phủ trùm lên những ngọn núi lại làm cho bản Phùng trở nên có nét đẹp huyền bí, đặc biệt là vào sáng sớm tinh mơ, những tia nắng vẫn chưa chiếu rọi gay gắt.